Tin tức nhà cái | Tháng 4 1, 2025
Blackburn Rovers là một đội bóng không chỉ ghi dấu ấn bằng những chiến tích vang dội, mà còn bằng tinh thần bất khuất và niềm tự hào mãnh liệt. Từ những ngày đầu tiên trên sân cỏ sơ khai đến ánh hào quang Premier League, hành trình của họ là một cuốn sách đầy cảm hứng. Vậy điều gì đã khiến cái tên này trường tồn qua thời gian? Hãy cùng 90phut tv khám phá!
Hãy tưởng tượng một buổi chiều đông lạnh giá tại thị trấn công nghiệp Blackburn, nơi những người thợ dệt và công nhân tụ họp vào năm 1875 để đặt nền móng cho một huyền thoại bóng đá.
Đó chính là khởi đầu của Blackburn Rovers, một trong những câu lạc bộ lâu đời nhất nước Anh, được thành lập ngày 5 tháng 11 năm 1875. Từ những ngày đầu tiên, họ đã không chỉ là một đội bóng, mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết và kiên cường, phản ánh đúng tinh thần vùng Đông Lancashire.
Sân nhà Ewood Park, với sức chứa hơn 31.000 khán giả, từ lâu đã trở thành thánh địa của người hâm mộ. Đây là nơi chứng kiến những khoảnh khắc vàng son, từ những chiến thắng oanh liệt ở thế kỷ 19 đến kỳ tích vô địch Premier League năm 1995.
Hiện tại, Blackburn Rovers đang thi đấu tại EFL Championship, hạng đấu thứ hai của bóng đá Anh, nhưng tham vọng trở lại đỉnh cao chưa bao giờ nguội lạnh. Khẩu hiệu “Arte et Labore” – “Bằng kỹ năng và lao động” – không chỉ là những từ ngữ khắc trên huy hiệu, mà còn là kim chỉ nam cho mọi hành động từ câu lạc bộ.
Blackburn Rovers: Tinh thần kiên cường từ Lancashire
Blackburn Rovers không phải là một thành phố lớn, nhưng câu lạc bộ bóng đá của họ đã vượt qua giới hạn địa lý để ghi dấu ấn trên bản đồ bóng đá Anh.
Là thành viên sáng lập Football League vào năm 1888 và sau này là Premier League năm 1992, họ đã chứng minh rằng kích thước không quyết định tầm vóc. Những năm 1880, khi bóng đá còn sơ khai, Rovers đã thống trị FA Cup với ba chức vô địch liên tiếp – một kỳ tích hiếm có trong lịch sử.
Dù trải qua những giai đoạn thăng trầm, từ xuống hạng đến những mùa giải vật lộn ở các giải đấu thấp hơn, tinh thần của Blackburn Rovers này chưa bao giờ bị khuất phục.
Sự kiên trì ấy được minh chứng qua lần trở lại đỉnh cao vào năm 1994-95, khi họ đánh bại mọi đối thủ để lên ngôi vô địch giải đấu hàng đầu nước Anh. Đó là câu chuyện về niềm tin, về ý chí vượt qua nghịch cảnh mà bất kỳ người hâm mộ bóng đá nào cũng phải ngưỡng mộ.
Tinh thần thép của đội bóng qua bao thăng trầm
Sân vận động Ewood Park không chỉ là nơi thi đấu, mà còn là trung tâm văn hóa của Blackburn. Từ những khán đài cũ kỹ đến không khí cuồng nhiệt trong trận đấu, nơi đây lưu giữ ký ức của hàng thế hệ cổ động viên. Đến với Ewood Park, bạn không chỉ xem bóng đá, mà còn cảm nhận được nhịp đập từ một thị trấn sống vì niềm đam mê này.
Trang phục truyền thống của Blackburn Rovers với hai nửa áo – xanh dương và trắng – đã trở thành hình ảnh kinh điển trong lòng người hâm mộ. Kết hợp cùng quần trắng và tất trắng, bộ trang phục này gợi lên sự thanh lịch nhưng không kém phần mạnh mẽ.
Từ những ngày đầu thành lập, thiết kế này gần như không thay đổi, trở thành dấu ấn không thể nhầm lẫn. Trong khi đó, trang phục sân khách thường linh hoạt hơn, với các màu như vàng, đỏ hoặc đen, tùy thuộc vào từng mùa giải.
Huy hiệu hiện tại, ra mắt từ thập niên 1990, là một tác phẩm nghệ thuật mang đậm chất địa phương. Ở trung tâm là bông hồng đỏ Lancashire, biểu tượng của vùng đất này, được bao quanh bởi vòng tròn xanh với dòng chữ “Blackburn Rovers FC” và năm thành lập “1875”.
Dải băng phía dưới ghi khẩu hiệu “Arte et Labore”, như một lời nhắc nhở về giá trị cốt lõi của câu lạc bộ. Trước đó, từ năm 1974, logo từng đơn giản hơn với hình bông hồng và chữ “B.R.F.C.”, nhưng phiên bản hiện tại đã nâng tầm biểu tượng này lên một đẳng cấp mới.
Sọc xanh trắng: Di sản bất biến của Blackburn Rovers
>> Cùng 90p tv theo dõi mọi trận đấu đỉnh cao tại Ngoại Hạng Anh
Đỉnh cao của sự cạnh tranh là trận derby Đông Lancashire với Burnley, một trong những cuộc đối đầu lâu đời nhất trong lịch sử bóng đá Anh. Chỉ cách nhau 18km, hai đội bóng này không chỉ đấu trên sân cỏ, mà còn đại diện cho sự ganh đua giữa hai thị trấn công nghiệp từ thế kỷ 19.
Mỗi lần gặp nhau, không khí tại Ewood Park hay Turf Moor đều nóng hơn bao giờ hết, với những khán đài gầm vang và những pha bóng quyết liệt. Đây không chỉ là trận đấu, mà là cuộc chiến vì danh dự.
Ngoài Burnley, Preston North End cũng là một đối thủ đáng chú ý trong khu vực Lancashire, dù mức độ thù địch không sánh bằng. Trong khi đó, Bolton Wanderers từng là một cái tên gây khó chịu trong các trận derby địa phương, dù sự cạnh tranh này đã phần nào giảm nhiệt trong những năm gần đây.
Với người hâm mộ Blackburn Rovers, mỗi trận đấu với các đối thủ này đều là cơ hội để khẳng định vị thế của mình trong lòng vùng Tây Bắc nước Anh.
Rovers vs Burnley: Cuộc chiến derby không khoan nhượng
Đội bóng có lịch sử gắn liền với những danh hiệu lớn. Blackburn Rovers từng thống trị FA Cup vào cuối thế kỷ 19, với 6 lần vô địch (1884, 1885, 1886, 1890, 1891, 1928), trong đó có ba năm liên tiếp – một kỷ lục đáng kinh ngạc. Ở giải hạng Nhất cũ (Football League First Division), họ cũng hai lần lên ngôi vào các mùa 1911-12 và 1913-14.
Nhưng khoảnh khắc huy hoàng nhất phải kể đến mùa giải 1994-95, khi Rovers, dưới sự dẫn dắt của Kenny Dalglish và phong độ chói sáng từ Alan Shearer, đội giành chức vô địch Premier League – danh hiệu duy nhất của họ ở giải đấu này. Ngoài ra, họ cũng từng một lần vô địch League Cup vào năm 2002.
FA Cup 1880s: Rovers làm nên lịch sử bóng đá
Tính đến tháng 3 năm 2025, đội hình tại EFL Championship là sự kết hợp giữa kinh nghiệm và sức trẻ. Dưới sự dẫn dắt của HLV John Eustace, đội bóng này đang xây dựng một tập thể rất đoàn kết.
Các cầu thủ chủ chốt như tiền đạo Sammie Szmodics – người thường xuyên ghi bàn – hay thủ môn Aynsley Pears, người giữ vững khung thành, là những cái tên đáng chú ý. Ngoài ra, những tài năng trẻ từ học viện câu lạc bộ cũng đang dần khẳng định mình, mang đến hy vọng cho tương lai.
Hành trình của Blackburn Rovers là minh chứng sống động cho tinh thần bất khuất và niềm đam mê mãnh liệt của bóng đá Anh. Từ những ngày huy hoàng thống trị FA Cup, giấc mơ Premier League 1994-95, đến nỗ lực tìm lại ánh hào quang tại EFL Championship, họ không chỉ là một đội bóng, mà còn là biểu tượng cho lòng kiêu hãnh vùng Lancashire.